Câu chuyện Thánh Gióng
Thánh gióng là một vị trong tứ bất tử của dân tộc Việt. Con dân đất Việt, chắc không ai không biết câu chuyện truyền thuyết Thánh gióng. Thánh là hiện diện cho lòng yêu nước, tinh thần quật khởi chống ngoại xâm đã thành truyền thống thắm đỏ trang sử Việt.
Khi đọc truyện Thánh gióng, các điều thắc mắc trên bỗng hiện trên tâm trí tôi, suy nghĩ mãi cũng chưa có câu trả lời thỏa đáng. Trong một lần về đền Thánh (Sóc Sơn-Hà Nội) dâng hương, tôi bỗng ngộ ra những chân lý mà lâu nay mình chưa tìm thấy câu trả lời. Xin kiến giải để bạn đọc có thêm một góc nhìn về câu chuyện truyền thuyết độc đáo này:
Lòng yêu nước, lòng tự hào dân tộc, trong cuộc sống bình thường nó như một đứa trẻ. Cuộc sống bao bộn bề lo toan thì lòng yêu nước nó chỉ âm ỷ, không lớn mạnh được. Thánh là một đứa trẻ nuôi hoài không lớn, không biết nói là vì vậy.

Một hình ảnh nhân văn là Thánh chỉ đuổi giặt ra khỏi bờ cõi, dù với sức mạnh vô biên Thánh cũng không thừa thắng xông lên chiếm đất dù là một tất. Đây là giá trị nhân văn, nhân ái rất cao của dân tộc ta, bảo vệ của mình nhưng cũng không tham của ai. Đây là điều kiện để sự hòa bình bền vững, nguyên lý này xét về tầm dân tộc trong đất nước hay tầm cá nhân trong xã hội cũng đúng. (Hiện nay, tâm lý đám đông luôn tồn tại các lòng tham vô lối muốn được bao cấp, được miễn phí, được giá rẻ,… là cội nguồn cho các kiểu doanh nghiệp nhà nước ra đời và bao tai họa tất yếu ăn theo: chạy việc, chạy chức, tham nhũng, lãng phí, quan liêu, kinh tế èo uột, mất dân chủ,…)
Câu chuyện hiệu ứng Facebook

Hiện tượng này làm nhiều người bừng tỉnh khi nhận ra sức mạnh kỳ diệu của công cụ truyền tin thời đại: mạng internet, nó là khắc tinh của các nhóm độc tài, nhóm thế lực hắc ám. Và nó đã minh chứng hùng hồn qua cuộc cách mạng mùa xuân Arap vừa rồi. Điều này giải thích vì sao các xứ độc tài: từ Nga đến Trung Quốc, qua Việt Nam,….đều ra sức ngăn chặn mạng, đánh sập blog…. Tuyệt đỉnh là khỏi dùng internet như Cuba, Bắc Triều tiên. Kinh!
Cách mạng: từ cổ điển đến hiện đại
Một nguyên lý bất biến của các cuộc cách mạng “xã hội bần cùng, người dân hết đường sống, họ sẽ phải vùng lên, cách mạng bùng nổ”. “Ăn cây nào, rào cây đó”, sông có thể cạn, núi có thể mòn nhưng nguyên lý ấy không đời nào thay đổi. Các thế lực nắm quyền hưởng lợi không bao giờ muốn thay đổi, sẽ ra sức đàn áp đẫm máu. Do vậy những thế lực tiên phong đồi hỏi phải dũng cảm, có tinh thần nghĩa khí, xả thân vì dân và phải có tổ chức chặt chẽ. Đó là điều lý giải vì sao, cách mạng cổ điển cần có đảng, có cương lĩnh, có đồng chí trung kiên, hy sinh vô biên mới có ngày thắng lợi. Đi đôi với cách mạng là bạo lực đẫm máu, giết chóc, trả thù, tàn sát,… đến nỗi thành một niềm tin: “cách mạng là bạo lực, là binh đao, là tàn phá” (dân tộc VN bị nhiễm nọc độc đấu tranh giai cấp nên họ sợ một điều: cách mạng là một giai cấp phải bị diệt, Các Mác - tên diệt chủng chính trị hiện đại - quả không sai). Đó thật sự là điều e ngại đối với dân lành, nhất là những nước vừa ra khỏi chiến tranh bi thảm như Việt Nam.Tình hình nay đã khác xưa nhiều, từ các bài học thành công gần đây cho ta thấy cách mạng không cần thủ lĩnh, không cần đảng phái vẫn có thể xảy ra và thành công. Và cách mạng là hướng đến sự thay đổi trong hòa bình, phương pháp đấu tranh bất bạo động được đề cao. Chìa khóa cho thắng lợi của cuộc vận động cách mạng là chính nghĩa, lợi ích cho dân cho nước, truyền tin hiệu quả và quần chúng tích cực.
Tình tình Việt Nam
Sau hàng chục năm sống trong vòng cương tỏa của chế độ độc đảng, toàn trị, tâm lý sợ hãi, ngại dính đến chính trị, sống thủ thế, lo cho mình, gia đình mình là một trong những gam màu chủ đạo. Bị tuyên truyền nhồi sọ, dối trá, một bộ phận lớn người dân, nhất là nông thôn còn tin tưởng vào lý tưởng và sự tốt đẹp của đảng. (ghét “sâu” nhưng tin đảng).Thời thế đã thay đổi, sức mạnh thời đại, sức mạnh internet đã thổi bay thành lũy mà lâu nay được nhóm cầm quyền dựng lên để bịt mắt người dân. Tiếp thêm sức mạnh là sự ươn hèn của nhóm chóp bu và sự ngang ngược của lang bang, vốn là quan thầy, đồng chí bảo trợ của chúng. Nhiều sự thật lịch sử không thể chối cãi đã phơi bày.
Thiên thời đã đến: ngọn gió thời đại, nền dân chủ đã thổi, làm nức lòng những ai có ưu tư về vận nước, các chế độ độc tài tưởng như lũy sắt thành đồng bị thổi bay như hổ giấy. Các nước văn minh, dân chủ cũng đã ý thức “giúp bạn là giúp mình” dân chủ hóa một nước là thêm một điểm cho hòa bình thế giới (Tình hình Myanma).
Nhân hòa đã nổi: những thảm họa xã hội liên tiếp được đưa ra: những thảm kịch mang tên VINA làm khiếp hãi người dân, tham nhũng tầm khủng long chứ không còn là sâu róm. Tương phản là cuộc sống ngày càng xác xơ của đại bộ phận người dân. Nguy cơ mất nước, làm nô lệ đang treo lơ lửng trên đầu dân tộc.
Địa lợi đã có: Cách mạng xưa là những vùng đất hiểm trở, lui có thể thủ, tiến có thể công, làm địa bàn che dấu, phát triển lực lượng (Hang Pắc bó), nay địa lợi chính là môi trường truyền tin internet, một công đồng to lớn, thoắt ẩn, thoắt hiện, chặn đường này, chạy đường khác, bịt miệng một người thì cả ngàn người tiếp bước.
Quý bạn hữu, hãy học bài học của tổ tiên “Thánh gióng” kết hợp điều kiện hiện tại để thấy ra con đường cứu nước. Xưa muôn dân như một: đứa trẻ 3 tuổi thành dũng sĩ trong một ngày khi nghe loa gọi; nay kết nối internet toàn dân như một nghe hiệu lệnh để xoay chuyển càn khôn, đổi thay vận nước!
Bão đã nổi, vận nước đã chuyển, hãy chờ tin!
© Nguyễn Văn Thạnh
Đăng nhận xét